Anh tin rằng, hạnh phúc không đến từ những điều lớn lao, mà được khởi tạo từ những điều nhỏ bé, giản đơn nhất. Anh biết em là một cô gái "khó tính", vừa hay anh cũng hổng phải người "khó ưa". Em bảo em "khó chiều", vừa hay anh cũng hổng bao giờ "khó chịu".
Mình về xây dựng tổ ấm cùng nhau - Cùng nhau thưởng trà, cùng nhau ngắm hoa và cùng nhau chầm chậm đi hết quãng đường đời em nhé!
Từ khi anh đến, mọi bão giông đều dừng sau cánh cửa, chuyện lớn chuyện nhỏ cũng chẳng nỡ để em lo. Anh nâng em từng bước, anh hiện thực hóa từng điều ước của em. Một mình em vẫn có thể hạnh phúc, nhưng nếu có anh, em sẽ hạnh phúc hơn.
"Cây cao mấy, cây cũng cần có đất - Em kiên cường mấy, cũng cần chỗ tựa lưng". Từ nay về sau, em có thêm một gia đình. Từ nay về sau, cùng viết tiếp câu chuyện mang tên "Chúng mình", anh nhé!