Chúng mình gặp nhau khi vừa bước chân vào mái trường THCS. Năm lớp 7, mình đã “thầm thương trộm nhớ” cô dâu, nhưng cô dâu thì vẫn còn “lạnh lùng” chẳng buồn chơi cùng. Thế rồi suốt những năm tháng cấp 2, cấp 3, chúng mình vẫn đồng hành bên nhau như những người bạn cùng lớp.
Đến năm lớp 11, duyên bắt đầu chớm nở. Chúng mình chọn cách yêu nhau rất riêng – một tình yêu “3 không”: không đi chơi, không cà phê, không hẹn hò, mà chỉ có những buổi cùng nhau học tập. Cô dâu là gia sư Văn của mình, còn mình lại là gia sư Toán của cô dâu.🤭 Chính sự đồng hành ấy đã giúp chúng mình cùng nhau bước vào giảng đường đại học với thành tích đáng nhớ – cả hai đều đỗ NV1 và nằm trong top 4 điểm cao nhất trường.
Những năm tháng đại học, dù mỗi người một trường, nhưng ngày nào chúng mình cũng tìm cách để sẻ chia. Có lúc yêu xa, có khi xa tận Nhật Bản, nhưng tình yêu vẫn đủ lớn để vượt qua khoảng cách – minh chứng là chuyến bay bất ngờ của mình sang thăm cô dâu trong thời gian cô dâu đi trao đổi sinh.
Trải qua bao hành trình, kỷ niệm, có cả giận hờn và những lúc tưởng chừng buông tay… cuối cùng chúng mình vẫn chọn nắm tay nhau thật chặt để đi tiếp. Và hôm nay, câu chuyện tuổi học trò năm nào đã viết thêm một cái kết thật đẹp – một “Happy Wedding” dành riêng cho chúng mình.