Hẹn hò ở … quán coffee
Không hoa lệ, không ồn ào, họ yêu nhau bằng những điều giản dị nhất – như chính con người họ. Bạch Long bận rộn với những tin tức nóng hổi, những bài viết chạy deadline đến tận khuya. Ngọc Vân tất bật pha chế, phục vụ khách, rồi dọn dẹp quán đến tàn đêm. Nhưng giữa guồng quay ấy, họ luôn tìm được cho nhau những khoảnh khắc riêng – ngay tại quán cà phê quen thuộc, nơi tình yêu bắt đầu.
Khi quán vãn khách, anh ghé sang bàn làm việc quen thuộc, đặt laptop sang một bên, chờ nàng rảnh tay để cùng nhau uống ly trà nóng. Có hôm trời mưa, anh đợi nàng dọn xong, rồi cả hai ngồi cạnh cửa kính, cùng nhìn những giọt nước lăn dài ngoài hiên – lặng im mà an yên đến lạ.
Cả hai không có những buổi hẹn hò xa hoa, không nhà hàng sang trọng, nhưng lại có những đêm muộn ngồi bên nhau giữa mùi cà phê còn vương trong không khí, và tiếng lòng đồng điệu qua từng ánh mắt, nụ cười.
Yêu nhau, đơn giản chỉ là thế – là sau tất cả bận rộn, vẫn tìm được nhau, ở đúng nơi bắt đầu.