Người ta hay nói: “Khi không còn trông chờ gì vào tình yêu, tình yêu sẽ tự tìm đến.” Và đúng thật, tụi mình… bị mai mối.🗣️
Lúc ấy, cả hai đều không quá kỳ vọng gì vào chuyện yêu đương. Ai cũng đang bận quay cuồng với công việc, cơm áo gạo tiền, thời gian nghỉ còn chưa đủ, lấy đâu ra mộng mơ? Nhưng rồi một người quen "gợi ý nhẹ":
“Hai đứa này nhà gần, cùng quê, lại đang làm việc chung thành phố, thử nói chuyện xem sao…”
Nhà thì gần, quê lại chung, đã thế còn làm việc cùng thành phố – không dính là hơi phí! Mỗi lần hẹn hò xong là đưa nhau về, tiện đường, tiết kiệm xăng – ông trời rõ ràng tính hết cả rồi!
Vậy là tụi mình bắt đầu nói chuyện💋. Càng tìm hiểu, càng thấy mọi thứ rất tự nhiên. Không cần màu mè, không cần chiêu trò – cứ thế mà thân, mà quý, rồi thành yêu lúc nào không biết.
Sau một thời gian đủ chín, mọi thứ tiếp tục đúng quy trình:
✅ Tỏ tình – đủ chân thành để gật đầu.
✅ Cầu hôn – có nhẫn, có kế hoạch.
✅ Dạm ngõ, ăn hỏi, và sắp tới là cưới hỏi đủ lễ – truyền thống, chỉn chu, không thiếu bước nào!
Chuyện tình của tụi mình không phải cổ tích, nhưng là hành trình thật – nhẹ nhàng, ấm áp, và vừa vặn.
Gọn gàng mà nói:
Đúng người – đúng lúc – đúng quê. Thế là thành đôi! ❤️