2024
Rồi lúc nào không hay, anh và em đã trở thành một phần trong cuộc sống của nhau. Hành trình của chúng ta dần nối dài bằng những bước chân song song. Những chuyến xe chạy qua từng đoạn đường làm việc, những buổi hẹn vội sau giờ tan ca, những lần tranh thủ gặp nhau dù chỉ ít phút… tất cả gom lại thành những ký ức mà mỗi lần nhớ đến đều thấy tim mình dịu lại. Chúng ta đã cùng nhau vượt qua những ngày xa quê, cùng động viên nhau khi công việc áp lực, cùng chia sẻ những niềm vui nhỏ xíu trong cuộc sống. Có những lúc không tránh khỏi giận hờn, nhưng rồi lại càng hiểu và thương nhau nhiều hơn. Để đến bây giờ, hành trình ấy vẫn tiếp tục – nhẹ nhàng, bình yên và đầy hy vọng. Chỉ cần còn nắm tay nhau, mọi con đường phía trước đều trở nên ấm áp hơn.