"Dù cách xa nửa vòng trái đất, chúng ta vẫn thuộc về nhau."
Em ở Việt Nam, anh ở Mỹ, tưởng chừng chẳng bao giờ có cơ hội gặp mặt. Nhưng duyên số thật kỳ diệu. Một lần tình cờ kết bạn qua mạng, những tin nhắn đầu tiên chỉ là xã giao… rồi dần trở thành thói quen không thể thiếu mỗi ngày.
Chúng ta yêu nhau qua những khung giờ lệch, qua màn hình điện thoại, qua những nhớ thương không nói thành lời. Và rồi một ngày anh đứng đó chờ — như đã chờ từ rất lâu.
Tình yêu của chúng ta không bắt đầu từ sự gần gũi, mà từ niềm tin và trái tim luôn hướng về nhau. Dù khoảng cách xa đến đâu, định mệnh vẫn đưa chúng ta gặp lại, để hôm nay, được nắm tay nhau bước vào lễ cưới – một chương mới của cuộc đời.